Mạng xã hội và những câu chuyện cảm động về tình người
Nhờ mạng xã hội, những nhóm người hướng thiện, yêu đời và có trái tim bao la tìm đến nhau, nhân rộng và truyền lửa ra khắp cộng đồng xung quanh.
1. Đầu mùa xuân năm ngoái, James McConnell - một cựu chiến binh Hải quân Anh qua đời tại viện dưỡng lão ở tuổi 70. Người đàn ông khốn khổ không có lấy một người thân thích để khóc thương cho sự ra đi, ông sẽ cô đơn ngay cả trong đám tang của chính mình.
Nhưng bằng một phép thần kỳ nào đó, vào đám tang của người đàn ông ấy, hơn hai trăm người đã xuất hiện và cùng đưa tiễn ông về với đất. Nhiều trong số đó là những cựu lính thủy, những người bằng hữu, hàng xóm cạnh nhà và cả những người trẻ tuổi. Ông được đắp trên mình lá cờ tổ quốc, được tiễn đưa bằng lễ nghi quân đội. Nhờ phép màu đó, người ta mới biết đến sự ra đi của một người đàn ông đáng kính. Nhờ phép màu đó, người ta mới tìm đến để khóc thương ông, xót xa ông và tôn vinh ông.
Phép màu đó chính là mạng xã hội.
Sau khi người đàn ông qua đời, viện dưỡng lão đã đăng tải một status trên Facebook, kêu gọi mọi người ghé qua nghĩa trang vào ngày đưa tang ông lão, bởi ông chẳng còn một người thân trên đời. Ngay sau đó, status ấy đã được chia sẻ một cách chóng mặt trên mạng xã hội, các fanpage cùng dẫn link về để kêu gọi mọi người đến nói lời tạm biệt với người cựu chiến binh đáng kính kia. Nhờ mạng xã hội, người đàn ông ấy đã không cô đơn trong cuộc hành trình cuối cùng để về với đất.
Nhờ mạng xã hội, người cựu chiến binh ấy không còn cô độc trong hành trình cuối về với đất.
2. Tết năm ngoái, giữa trời rét căm căm, cứ đêm xuống là lại có vài nhóm bạn tỏa đi khắp các nẻo đường Hà Nội, khệ nệ ôm theo những chiếc túi lớn và đến bên những người vô gia cư. Họ đều là thành viên của các nhóm thiện nguyện, đi phân phát áo ấm và bánh chưng cho người nghèo sống lay lắt trên vỉa hè Hà Nội. Giữa cái lạnh mười mấy độ, sự xuất hiện của họ như sưởi ấm cho những mảnh đời éo le, cô đơn và nghèo khổ giữa thành phố này.
Những người trẻ từ các nhóm thiện nguyện đó đều gặp nhau, chia sẻ ý tưởng về một “mùa đông không lạnh” cho những người thiếu may mắn, cùng lên kế hoạch và cùng nhau bắt tay thực hiện, tất cả đều qua một phương tiện, đó là mạng xã hội. Nhờ mạng xã hội, họ phát hiện ra những người cùng suy nghĩ, từ đó tụ họp và hiện thực hòa ý tưởng của mình. Nhờ mạng xã hội, những nhóm người hướng thiện, yêu đời và có trái tim bao la tìm đến nhau, nhân rộng và truyền lửa ra khắp cộng đồng xung quanh mình.
Nhờ mạng xã hội, người ta đã thật sự kéo trái tim của mình gần hơn với trái tim người khác.
Sự xuất hiện của nhóm thiện nguyện giữa cái lạnh mười mấy độ như mang đến hơi ấm cho những mảnh đời éo le, cô đơn và nghèo đói giữa chốn thị thành. 3. Vẫn còn rất nhiều câu chuyện đẹp về sự phi thường của mạng xã hội. Một cô gái tìm được ân nhân, một người già neo đơn nay đã được bao bọc, một em bé nghèo đã được đến trường… tất cả những con người ấy, những mảnh đời bất hạnh ấy đều được vơi bớt sự thống khổ nhờ vào một phương tiện mạng tên: Mạng xã hội. Nghe thì thật nực cười, bởi chẳng phải tất cả những việc thiện nguyện đó đều xuất phát từ trái tim con người đó sao? Nhưng trái tim làm sao đến được với trái tim nếu thiếu đi sự giao tiếp, sự truyền tải? Và sự truyền tải làm thế nào để nhân rộng nếu không có phương tiện? Mà cụ thể ở đây, phương tiện nào có tính truyền tải mạnh mẽ hơn là mạng xã hội?
Có lẽ, nhờ sức truyền tải phi thường đó mà mạng xã hội khiến phần đông chúng ta sợ hãi. Chúng ta như những đứa trẻ, loay hoay, e ngại đứng trước ngưỡng cửa của sự phát triển. Chúng ta săm soi và tìm ra hàng loạt những mặt trái, để rồi vội vã đổ lỗi khi có bất cứ chuyện gì xảy ra. Nhưng hãy lật lại mà xem, chúng ta đã từng đổ tại như vậy với game, với phim hành động, với ca nhạc và cả sách truyện nữa. Nhưng chẳng phải mọi chuyện đều có hai mặt của nó đó sao. Con người chúng ta đâu phải là những sinh vật bạc nhược đến mức, có thể dễ dàng bị ảnh hưởng bởi những yếu tố bên ngoài đến vậy. Chúng ta được ban tặng bộ não biết tư duy, trái tim biết rung động, và chúng ta được giáo dục để biết tư duy, biết cân nhắc và giữ mình tỉnh táo. Vậy nên chúng ta không thể đổ lỗi cho phương tiện nếu chúng ta cố tình sử dụng nó sai cách.
4. Trong suốt tác phẩm The Hobbit của mình, Tolkien dành nhiều thời gian để nói về ý niệm: Khi bạn bước chân ra khỏi nhà, bạn cần phải cẩn thận với bước đi của mình, bởi bạn không thể biết được con đường mình đi sẽ dẫn bạn tới đâu. Việc dấn bước tiến lên phía trước trong cuộc sống là cần thiết, bạn không thể chỉ vì sợ những trở ngại, sợ những cơn bão hay sợ những con thú bất chợt xuất hiện để rồi quyết định giấu mình trong vỏ ốc mãi mãi. Mạng xã hội cũng chính là một con đường thiết yếu như vậy, một con đường của thế kỷ 21 mà bạn không thể từ chối quay lưng với nó. Bạn phải học cách chấp nhận nó, nhìn về những mặt tích cực, tươi đẹp của nó và giữ cho mình tỉnh táo để đi một con đường đúng đắn. Điều đó không phải là tự lừa dối mình, không phải là quay lưng chạy trốn với bóng tối. Điều đó có nghĩa là bạn đứng giữa con đường còn mịt mờ đó, thắp lên một ngọn lửa và ánh sáng của bạn sẽ lan tỏa, gom góp vào với hàng triệu ngọn lửa của những người khác để dần thay đổi cả một cộng đồng, cả một thế hệ. Hoặc nếu bạn vẫn nghĩ việc thay đổi một cộng đồng vẫn còn xa xôi lắm, thay đổi cả một thế hệ thật là một chuyện không tưởng. Hãy nghĩ đến những nụ cười của người nghèo trong đêm đông lạnh, giọt nước mắt hạnh phúc của cô gái khi tìm được ân nhân hay niềm vui của bạn khi được trở thành một hạt nhân hữu ích. Đó chính là điều kỳ diệu mà chúng ta cứ mải miết đi tìm trong những lý tưởng to tát, nhưng thật ra lại nằm sờ sờ ngay trước mắt ta và trong tầm tay ta có thể thực hiện được.
Chúng ta yêu những bức ảnh đẹp về mỗi độ thu sang, đông về; chúng ta yêu từng mùa hoa sưa, hoa cúc cứ đến hẹn lại lên, đầy ắp trên các mạng xã hội và làm trái tim xao xuyến. Chúng ta cũng biết nhói lòng trước mỗi bức ảnh số phận kém may mắn và cần lắm sự giúp đỡ từ đồng loại. Những cuộc gặp gỡ, hội ngộ kì tích cũng có rất nhiều từ mạng xã hội mà thành.
Mùa đông của trẻ vùng cao vì một group quyên góp áo ấm nào đó mà trở nên bớt giá rét hơn. Một câu chuyện hay và có ý nghĩa nhờ những cái ấn share đi mà được nhân rộng, lan tỏa...
Và chúng ta, vẫn luôn mong sao, một ngày nào đó, những điều tuyệt vời đó sẽ phủ rộng và xua đi những mảng tối, những thứ tiêu cực của thế giới ảo rộng lớn này!
Nguồn: http://www.baomoi.com/Mang-xa-hoi-va-nhung-cau-chuyen-cam-dong-ve-tinh-nguoi/76/15356936.epi
|